Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

99 Năm - Một Đời Người



99 NĂM - MỘT ĐỜI NGƯỜI
Cháu sẽ nhớ mãi cái thời khắc ấy. Những giây phút ở bên cạnh Ông khi Ông từ giã cõi đời...
 Vậy là Ông Nội đã sống trọn vẹn quãng đời từ thủa chăn trâu, cắt cỏ; lớn lên; lập gia đình; ủng hộ cách mạng; nuôi con, chăm cháu khi còn trẻ; tự lo cho mình khi về già; và thanh thản trút những hơi thở cuối cùng khi thân xác dần tan hoại để trở về với cát bụi.

 Ông là hình ảnh một người nông dân chân chất, yêu lao động, sống đơn giản, bình dị nơi thôn quê. Dáng người Ông thì nhỏ nhắn, thấp bé, vậy mà cả đời Ông chẳng nề hà việc gì, dành hết phần vất vả về mình để cho vợ con bớt những nhọc nhằn. Khoảng thời gian ngắn thời niên thiếu phải đi ở cho người Pháp tại Hà Thành dường như cũng đủ làm cho Ông nhận ra chỉ có cái chữ, chỉ có kiến thức mới làm con người biết sống tốt hơn. Ông gắng học chữ và cũng luôn động viên con cái gắng học hành dù trong hoàn cảnh gia đình, đất nước còn nhiều gian khó. Một con người nhỏ bé, giản dị như vậy nhưng lại quyết nín lặng khi bị treo trên xà nhà dưới những đòn roi của giặc để giữ bí mật cho người cán bộ cách mạng từng nuôi giấu trong nhà. 

  Khi con cái đều đã trưởng thành, lập gia thất, rồi sinh sống xa quê, Ông lại lặn lội từ trong Nam đến ngoài Bắc để giúp con cháu việc nhà. Lúc về già, sống ở thôn quê, thậm chí cho đến khi Bà Nội mất, Ông vẫn luôn trồng cấy, chăn nuôi, nấu nướng để tự phục vụ mình cho đến những năm cuối đời.  Ở những tuổi 90, Ông vẫn giữ  quan niệm sống tự lo cho mình, mà cũng kì lạ sao, tuổi ông đã cao mà tai mắt vẫn tinh tường để đọc báo, viết thư cho con cái, để sâu kim may vá quần áo... Khi tuổi đã cao, đầu gối bị đau, chân đi không đều, ông lại dành cho mình việc trông cửa trông nhà cho con cháu.  Chỉ những tháng gần đây Ông mới để mẹ cháu nấu cơm, giặt giũ giúp. Khi còn đi lại dễ dàng, mỗi lần con cháu ở xa về thăm nhà và đi, Ông đều ra ngõ đón để con cháu trước khi đi gặp may mắn. Mỗi dịp thắp hương trước bàn thờ gia tiên, ông luôn cầu khấn Trời Phật, tổ tiên phù hộ cho con cháu học hành, làm ăn thuận lợi.



 
 
 Ảnh Ông Nội và chắt nội mấy tháng trước khi mất. 


 Như đốm lửa đã đến lúc tàn, vài tuần trở lại đây sức ông yếu đi trông thấy, con cháu ở xa lại về thăm Ông. Rồi ông lại khỏe lại, con cháu họ hàng lại hy vọng đến Tết này sẽ tổ chức cho Ông một lễ Đại Thọ. Ông cũng muốn thế cho vui nên cũng luôn cố gắng ăn uống điều độ và luôn móm mém bảo: Giời cho sống được thì sống. Các cô chú trong nhà lại trở vào nam mà không biết rằng đó là lần cuối cùng được gặp Ông khi còn sống. Tối thứ tư tuần trước, mẹ gọi điện báo, Ông lại yếu đi trông thấy từ chiều. Cũng thật may cháu quyết định về để bên Ông trong đêm cuối cùng. Ông đã không nói được nữa, chỉ nằm mê mệt. Giữa đêm khuya, vài lần Ông mở mắt nhìn khi cảm nhận bàn tay cháu đang nắm tay Ông. Sáng hôm sau, khi vào giường thăm Ông thì Ông đã mệt lắm, chỉ còn nằm thở một cách khó khăn. Mọi người biết Ông khó qua khỏi lần này, chỉ mong Ông đợi cho con cháu ở xa về để gặp Ông lần cuối. Nhưng rồi, 12h30 ngày 20 tháng 12 năm 2012, sau những hơi thở chậm và yếu dần. Ông đã đã lặng lẽ ra đi. Ông nằm đó, lặng yên sau khi bỏ lại những đau nhức, những bất an của một tấm thân, đã hoàn thành nhiệm vụ chuyển chở thần thức Ông suốt 99 năm, đang đến lúc tan hoại. Cuộc đời Ông thấm đẫm bao vất vả, nhọc nhằn nhưng cũng đầy ắp tình thương của con cháu. Suốt bao nhiêu năm tuổi già, Ông sống lặng lẽ ở nơi thôn quê nhưng như một chiếc neo để con cháu tại quê nhà cho đến ở phương xa hướng về. 


  Giờ Ông đi rồi chẳng biết rồi sau sẽ ra sao...?


 Cháu là kẻ tài hèn đức mọn, chưa làm được điều gì đáng nói để đáp lại tấm lòng của Ông với con cháu. Đôi lúc ngồi nhớ đến Ông mà nước mắt lăn dài. Noi gương Ông luôn khấn Trời Phật, tổ tiên phù hộ cho con cháu, cháu cũng nguyện cầu Trời Phật, tổ tiên gia hộ cho Ông ở thế giới bên kia luôn được bình thản và an lành!


 Cháu nội của Ông,
26/12/2012





Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

Đường Sinh Đạo


 
Photo:  Hệ mặt trời.
Vào lúc 10 giờ 20 phút, tại thủ đô Hà Nội, ở Việt Nam, trên trái đất, trong hệ mặt trời, thuộc ngân hà Mikyway, giữa vũ trụ vật chất bao la chưa tìm thấy điểm cuối cùng… , tôi, thế hệ thứ N của dòng dõi con rồng cháu tiên quyết định đưa ra một kết luận không có gì mới mẻ là:
 “Con người sau khi sinh ra thì sẽ đi dần đến tuổi già.” Ấy là nói bóng, nói gió chứ thực ra là đi đến cái chết, thậm chí một số người chưa kịp già cũng đã chết rồi”. Cho đến thời điểm như  trên, nhân loại thuộc nền văn minh khi trái đất được 4,54 tỉ năm tuổi chưa có ai bất tử.

  Nguyên do là, tôi tự nhận thấy mình cũng chả còn trẻ nữa. Hôm nọ, lúc đang ngắm mình trong gương tự nhiên lại thấy có sợi tóc hơi bạc báo hiệu là tuổi già sắp đến rồi. Lại nhân lúc có chút thời gian rảnh rỗi, và vốn thi thoảng hay dành cho mình ít phút ngồi trầm ngâm, suy ngẫm nên tôi tự  tổng hợp kiến thức, thông tin để nhìn nhận lại cuộc đời một con người. Bằng bộ não chuẩn bị già kết hợp với cái máy tính để bàn Pentum 4 không biết sản xuất năm nào,  có kết nối internet, tôi tự  chia một cuộc đời qua 7 giai đoạn với hình ảnh và những lời hay ý đẹp mà tôi yêu thích. Và khi nào thấy hình ảnh nào đẹp, lời nào hay, tôi lại sẽ cập nhật lại.

Đường Sinh Đạo
1. Thời ấu thơ:
Photo: Cho tôi lại ngày nào… Cho tôi lại chiều hè… Cho tôi lại nhà trường… Cho đi lại từ  đầu. Chưa đi vội về sau

- “Hạnh hiếu đứng đầu trăm hạnh tốt.
Hiếu cảm đến trời thì mưa gió hoà thuận.
Hiếu cảm đến đất thì muôn vật hoá sinh.
Hiếu cảm đến người thì phúc đức đua nhau mà đến”. – Nho giáo (Tăng Sâm)


2. Thử  thách
-  “Gạo đem vào giã bao đau đớn
Gạo giã xong rồi, trắng tựa bông.
Sống ở trên đời người cũng vậy
Gian nan rèn luyện mới thành công.” -  Hồ Chí Minh
 - “Cùng tắc biến, biến tắc thông, thông tắc cửu” – Lão Tử


3.  Tình yêu
- “… khi tìm thấy một tâm hồn đồng điệu trong thế giới bất toàn này, tôi nghe trái tim mình sai nhịp…” – S/T

4. Sức mạnh
 - “Tận cùng của võ là văn” S/T
- ” Kẻ tiểu nhân rạch ròi việc lợi,
Người quân tử rành rẽ điều nghĩa!
Kẻ làm việc ác phúc chẳng còn,
Người làm điều thiện họa đã xa!” – Nho giáo


 5.  Thành công

- “Hãy gõ, rồi cửa sẽ mở. Hãy tìm rồi sẽ gặp”- Thánh Kinh

6. Hạnh phúc
Photo: Ảnh gia đình Hà Nội xưa
Photo: Ảnh phụ nữ Hà Nội xưa

- “Tự do là ung dung trong ràng buộc, hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau”



7. Tuổi già
 

- “…Việc đời trước mắt qua mau
 Tuổi già chợt đến trên đầu thế a!
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai.” – Cáo Tật Thị Chúng – TS. Mãn Giác

Làm bạn với tách cafe

Đường tâm đạo

Những năm tháng của tuổi trẻ dần trôi đi, vui vẻ lạc quan cũng có, nhiều thăng trầm, gian nan cũng qua, tôi tự nhận thấy cuộc đời như một hành trình, mà mỗi chuyến đi đều cho ta những bài học về cuộc sống. Ngoài đời sống thể chất, đời sống của sự hiểu biết kiến thức, tôi nhận ra còn có đời sống thuộc về tâm giới. Thế giới của tâm với những khổ – vui, bất an – bình thản, yêu – ghét … đã ngày đêm tác động tới cái thân vật lý, rồi ảnh hưởng ra cả cuộc sống tự nhiên cùng những quan hệ xã hội bên ngoài. Tây Phương đã có triết học, với những triết gia, đời sống thiên về tư duy logic toán học rạch rồi, tư duy vỏ não để phát triển tri thức, khoa học, công nghệ. Đông Phương, không có triết học, chỉ có đạo học với những nhà hiền triết, bậc đạo sư, đời sống thiên về tư duy trực giác tổng hợp, tư duy bằng tâm để sống hài hòa với nhiên giới, vạn vật. Ngày nay thì kỹ thuật, công nghệ phát triển mạnh mẽ lan tràn từ tây sang đông, từ đông sang tây với sự hào nhoáng, tiện nghi đầy cuốn hút nhưng cũng chứa đựng bên trong đầy rẫy bất ổn.  Nhìn lại vào đời sống của chính mình, ngoài phải ăn uống đầy đủ cho thể chất khỏe mạnh, rồi học hỏi, tích lũy tri thức để sống cho hợp với xu thế của xã hội, tôi tự tìm hiểu và chọn cho mình một đời sống tâm giới theo các bậc tiền nhân.



Đường Tâm Đạo
 Thấy biết chân thực – toàn diện
Có thấy biết chân thực toàn diện mới có suy nghĩ đúng
Có suy nghĩ đúng mới có lời nói chân chính
Có lời nói chân chính mới có hành động đúng
Có hành động đúng mới có đời sống chân chính
Có đời sống chân chính mới có nỗ lực đúng
Có lỗ lực đúng mới có ý thức chân thực, ghi nhận đúng đắn
Có ghi nhận đúng mới có sự bình thản, trầm tĩnh trước mọi sóng gió của cuộc đời.


1. Thấy biết chân thực – toàn diện



“Ở đâu có sự thấy, biết đúng như thật, ở đó có chân lý” (S/T)

2. Suy nghĩ đúng


Soi lại nơi mình là bổn phận, không từ nơi người mà được”- Trần Quốc Tung – nhà Trần (1230 – 1291)


3. Nói lời chân chính


“ Chim khôn kêu tiếng rảnh rang. Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.”- Tục Ngữ

 “Dù nói ngàn lời vô ích, không bằng nói một lời đúng”- (Pháp Cú)

4. Hành động đúng


“Hại mình, hại người là ác
Lợi mình, lợi người là thiện
Xu hướng thiện là hướng thượng”


5. Việc làm chân chính


“Có làm thì mới có ăn
 Không dưng ai dễ đem phần đến cho” – (Ca dao)


6. Nỗ lực chân chính




“Ví như nước chảy mãi, đá cũng phải mòn” – (S/T)


7. Chú tâm, ghi nhận đúng


“Không hạnh phúc nào có thể so sánh với sự yên tĩnh trong tâm hồn”

8. Bình thản, trầm tĩnh


“Sá chi suy thịnh cuộc đời
Thịnh suy như hạt sương rơi đầu cành” – TS. Vạn Hạnh


Làm bạn với trà